Ai thì cũng có quyền mỉm cười với những sai lầm ở tuổi 22

Khi tôi 22 tuổi, tôi dành ngày nghỉ cuối tuần gặp gỡ bạn bè sau 1 tuần vật vã với dự án, deadline. Tôi rời xa các chuyến phượt nắng gió hay những chuyến vui chơi xa nhà thời đại học. Tôi rời xa những lần đi tình nguyện, rời xa những ngày tháng lo lắng về tín chỉ, nợ môn hay thi học kỳ. Tôi và những người bạn giờ mỗi đứa đi theo con đường riêng. Hiếm hoi lắm mới hẹn được một ngày cả đám có mặt đông đủ. Gặp nhau, chúng tôi chia sẻ về dự định, kế hoạch, nói cho nhau nghe những hoang mang, chênh vênh của tuổi trẻ đang học cách trưởng thành.

Tôi dành ngày nghỉ cuối tuần gặp gỡ bạn bè
Tôi bắt đầu hiểu cái cách mà một bộ phận người đã tự giết đi ước mơ của mình để đi theo lối mòn mà gia đình định ra. Đến giai đoạn này, người ta sống những cuộc đời giống nhau từ đi làm, kiếm tiền, kết hôn và sinh con, trung thành với một bình bình. Tôi bắt đầu nhận ra việc check in tại công ty to này, tập đoàn lớn kia rồi khoe trên Facebook là rất nhạt nhẽo, vô nghĩa. Tôi hiểu trong lòng nhiều người đang dậy sóng và hoang mang hơn thế so với vẻ ngoài đẹp long lanh họ đăng lên mạng xã hội như trước kia tôi từng làm.

Nhiều sinh viên năm cuối như tôi ngày xưa muốn đập vỡ hệ giá trị mà chúng tôi tin tưởng từ trước đến nay nhưng vẫn phải gồng mình chạy xin được một công việc tốt, một cơ hội tốt rồi lại tự lo sợ, mệt mỏi với chính mình khi tự hỏi: mình hợp với nghề gì? Sao mình lại ở đây? Tại sao mình muốn đứng lại mà mọi người cứ đẩy về phía trước? Cứ như thế nên nhảy việc, rồi và lặp lại cho đến khi muốn ổn định thật sự.

Tuổi 22, nhiều bạn bè thời đại học của tôi đám cưới, sinh con, thậm chí có người còn kết hôn sớm hơn. Thôi thì cứ tin rằng kết hôn không có chỗ cho những toan tính và chỉ có tình yêu tồn tại. Có thể lấy chồng, lấy vợ, sinh con rồi sẽ khiến người ta làm người lớn đúng nghĩa. Cũng tuổi 22, tôi xúc động và cảm thấy có động lực khi lắng nghe tâm sự của cô bé dưới khóa đại học của tôi 3 năm háo hức kể về dự án viết sách của mình bằng tất cả những đam mê, những nhiệt thành.

Xung quanh tôi giờ đây là những ngả rẽ và những cuộc đời khác nhau. Có những lúc tôi chỉ mong được tách xa khỏi thành phố bụi bặm, được quẩy, được điên rồ, được xách ba lô lên và đi, thậm chí là mong được đi một mình để khám phá thế giới nhưng tôi vẫn chưa có cơ hội.

Tuổi 22, nhiều bạn bè thời đại học của tôi đám cưới, sinh con
Tôi không viết những dòng này để khuyên người trẻ 22 tuổi nên làm gì, nên lập gia đình hay tiếp tục chơi đùa. Tôi chỉ muốn nói người trẻ hãy cứ ước mơ và tìm hứng khởi với con đường mình chọn. Hãy thôi so sánh, thôi nghĩ suy, thậm chí hãy cách ly vừa đủ để miễn dịch với những định kiến của xã hội, của gia đình, của cuộc sống. Hãy dành tuổi trẻ cho chính mình nhiều hơn, hãy bước đi, yên tâm và thôi nuối tiếc về những gì đã qua. Ai cũng có quyền mỉm cười với những ở tuổi 22. Thôi thì cũng chỉ mong tuổi 22 yên tâm, thật yên trong tâm.

Related posts:

Liên Quan Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *